Thứ Tư, 30 tháng 6, 2010

Chỉ một chút thôi!

Quá nhiều ghen tuông làm cho tình yêu chết trong nghi ngờ.
Quá nhiều gian dối làm cho tình yếu chết trong mệt mỏi.
Quá nhiều nước mắt làm cho tình yêu chết trong đau khổ.
Quá nhiều lãng mạn làm cho tình yêu chết trong ảo ảnh.
Quá nhiều thực tế làm cho tình yêu chết trong toan tính.
Quá nhiều đam mê làm cho tình yêu chết trong mộng mị.

Chỉ một chút.. chỉ một chút thôi.

Một chút gian dối để thấy mình được vỗ về yêu thương.
Một chút ít kỷ để biết mình thuộc về ai đó.
và một chút hờn ghen để biết mình đang yêu thật nhiều.

Thứ Hai, 28 tháng 6, 2010

Thứ Ba, 15 tháng 6, 2010

QUY NHƠN ƠI, NGÀY MAI TÔI TRỞ VỀ



(Bài viết này tớ thân tặng cho Trikiwi, người bạn mà tớ chưa một lần gặp mặt)

Photobucket


Quy Nhơn ơi, ngày mai tôi sẽ trở về sau thời gian tám năm dài xa cách, cái nơi mà đối với một người khách du lịch như tôi - một lần tình cờ trong chuyến đi Huế đã ghé lại dừng chân nơi đây. Ngày mai này cũng vậy, điểm dừng chân cuối cùng trong chuyến hành trình dài ngày của tôi cũng là Huế nhưng điều mà tôi vẫn luôn mong đợi đó là một lần được về lại với Quy Nhơn; để lắng nghe tiếng sóng ru từng đợt vỗ bờ, để nhìn thấy Quy Nhơn giờ đã bao điều thay đổi, để cảm nhận lại tình cảm con người nơi ấy và của thằng bạn mà tôi biết đến.

Photobucket

Nó và tôi quen biết nhau trong một sự tình cờ cũng như tôi đã đến với Multi nhờ cái blog Hạnh Phúc Lang Thang, từ những lời hứa bắt tay cho một tình bạn, từ cái cảm nhận về cuộc sống, từ những lần trò chuyện mà nếu cộng lại thời gian chắc nó còn dài hơn cả thời gian cho một chuyến khứ hồi từ quê tôi đến nó, từ những entry về cuộc đời dù hai thằng tôi chưa bao giờ gặp mặt, thôi thì cứ cho là một phần do cái chữ Duyên.

Photobucket

Ngày mai tôi sẽ về lại với Quy Nhơn, để được ăn món bánh tráng củ lang, ăn hải sản và những món gì gì vừa ngon vừa quý ở nơi đây mà thằng bạn tôi đã hứa, để được ngắm nhìn biển cả mênh mông hay là để tò mò về cái vụ cá mập đã đớp một vài cái chân người du khách như những bài báo đã viết, để nhậu không say không về, để được nó chở đi vòng quanh thành phố biển và để trò chuyện và học về tiếng nẫu: “Mượt nẫu, tui đẻ nói tui dìa rầu tui mới en kum tấu” cũng như những gì mà thằng tôi này đã nói với nó.

Photobucket


Đêm nay chỉ là một đêm tưởng tượng về sự thay đổi của Quy Nhơn, về biển, về tình bạn, cứ suy nghĩ rồi tôi lại cười, tôi vui vì nghĩ đến biển, đến một thằng bạn nơi xa xôi dù chưa một lần tôi biết mặt mà sao lại có nhiều kỷ niệm, và hình như là đã thân nhau tự thuở nào. Đêm nay chắc biển Quy Nhơn đẹp lắm dù chỉ là đêm tối mùng 3/5al, nhưng tôi vẫn cứ nghĩ từ phía xa tít tận chân trời của biển cùng với tiếng sóng vỗ về đang có một ánh trăng tròn vẫn sáng. Biển hôm nay trong trí tưởng tượng của tôi đẹp và rất đẹp cùng tiếng sóng rì rào sẽ đưa tôi vào giấc ngủ, để ngày mai khi tỉnh giấc thì cuộc hành trình của tôi sẽ là sự thật, tôi sẽ lại có thêm một ngày mới nữa để yêu thương và tình bạn của tôi và nó sẽ mãi còn là hiện hữu.