Thế là cuối cùng anh cũng đã đi hết đoạn đường của cuộc đời mình. Người anh, người thầy mà em quý mến.
Sáng nay mở máy lên thì nhận được tin của người bạn từ Đã Nẳng gởi vào: "Nhut oi,A.Huy kho ma qua khoi roi N oi.Buon qua", rồi lại tiếp một tin nữa: "Thầy Huy mất rồi N ơi, mới trưa thứ 6 còn nhận được tin nhắn của Thầy"
Tôi như trời trồng, hu hu hu, thương anh nhiều.
Nghe anh bệnh, có lần đi Sài Gòn muốn ghé thăm anh, điện thoại anh lại không được, tôi cứ nghĩ là anh đang đứng lớp, hoặc sợ tôi càm ràm là cứ hút thuốc và lo làm hoài không chịu khám bệnh và nghỉ ngơi thôi, chứ tôi đâu có ngờ lúc đó là anh đang trong cơn thập tử nhất sinh.
Anh Nguyễn Công Huy đã từ trần lúc 17 giờ ngày 19/02/2011 nhầm ngày 17/01/2011 al, tại phòng hồi sức của bệnh viện Chợ Rẫy, Linh cữu được đặt tại nhà tang lễ của chùa Vĩnh Nghiêm.
Như lời chị Hà đã viết, rồi một ngày tự dưng thấy vắng bóng bạn trên Mult, không biết biết bạn thế nào, bạn ra sao, chắc là buồn lắm. hu hu hu
Bài thơ anh vừa gởi tặng tôi hôm tết đây mà, vẫn còn đây, nhưng sao đời người thật là ngắn ngủi, sống rồi lại không, chỉ mong sao linh hồn anh được yên bình nơi chín suối.
Trích lại bài thơ: Mơ Ước Đầu Năm
"Ta biết xuân nay đã đến rồi
Chim trời đang thả chuyện đầy vơi
Hoa kia nở đợi tình ong bướm
Chén rượu nồng vương ý lả lơi
Nhưng tết đâu về cho tất cả
Thương ai lầm lũi bước chân đời
Mưu sinh vật vã cùng cơm áo
Tết phải xa nhà lệ có rơi
Đêm ba mươi tết ta đi lễ
Mua đôi trái bóng thả lên trời
Mang dùm tôi nhé dăm điều ước
Những kẻ cơ hàn được chút vui
Mồng một,mua dăm tờ vé số
Chẳng mơ phúc lộc đến cho mình
Chỉ mong em nhỏ ngày năm mới
Trên cánh môi gầy một nét xinh
Mồng một mua vài bao thuốc lá
Với niềm mơ ước rất mong manh
Cụ ơi!
năm tới không còn khổ
cái tuổi nay kề chuyện tử sinh
Mông một…
Châm cho mình điếu thuốc
Bỗng dưng ta thấy mắt cay xè
Chắc là tại khói…
Ừ! Tại khói
Chứ khóc đâu mà mắt đỏ hoe"
Hôm nay em không đến để thấp cho anh nén hương được, chỉ nhờ qua bạn Vinh, vì hôm nay là ngày đầu tiên đoàn kiểm toán đến cơ quan. Mong anh hiểu và thông cảm cho em.
Thương anh.
Bỗng đưng ta thấy mắt cay xè.
Chắc đâu phải khói...
Ừ! tại khói
Mà ở trong phòng có khói đâu.