Cũng lâu lắm rồi, thằng tôi chẳng có viết gì mà bạn bè vào nhà cứ bảo: vào xem coi có gì mới không? hihi - thấy mắc cở quá. Thôi thì thế này nhé, ngày trước có đọc một bài viết, bây giờ xin ghi lại để chia sẽ với mọi người và cùng ngẫm với thằng tôi này. Chuyện đọc cũng đã lâu lắm rồi, giờ ghi lại chắc có nhiều chỗ không đúng nhưng hy vọng là nội dung nó vẫn vậy.
Câu chuyện thứ 1:
Có con gà gô ốm đói, nó nhìn thấy những con chim hót líu lo trên cây nên nó cố vươn người nhảy lên nhưng cố mãi mà không được, thấy vậy bò tót khuyên: anh nên rĩa vô phân của tôi mà tìm thức ăn để có sức, nghe lời bò tót nên gà gô đã nhảy lên được cành này rồi tới cành khác và cuối cùng thì nó cũng lên được tới ngọn cây. Lúc đó người nông nhìn thấy gà gô bèn lấy súng bắn chết.
Bài học được rút ra: Có những ngu xuẩn thì cũng nên tự biết mình mà nên ở dưới thấp còn tốt hơn là cố học đòi để được lên cao.
Câu chuyện thứ 2:
Mùa đông đến đàn chim én tìm đường bay về phương nam tránh rét, có một con không chịu nổi gió bảo và tuyết lạnh nên bị tê cóng và rơi xuống đất, tình cờ có con bò đi ngang qua và “ị” lên mình con chim, hơi nóng từ phân bò đã làm cho con chim tỉnh lại, nó vui sướng hót líu lo, lúc này có con mèo đi ngang qua liền nghe lấy và lôi chim ra ăn thịt.
Bài học được rút ra:
- Không phải cái dơ bẩn nào cũng là cái xấu.
- Không phải người nào kéo bạn ra khỏi nơi dơ bẩn đều là người tốt.
- Nếu bạn đang ở trong nơi dơ bẩn thì tốt nhất là bạn nên im lặng.
"Nếu bạn đang ở trong nơi dơ bẩn thì tốt nhất là bạn nên im lặng.". Câu này Sr nghĩ nếu Ai đó cảm nhận được nhận đang ở trong dơ bẩn thì họ đã "ngộ" được rồi đó ạh. Mà nếu đã ngộ thì để cho họ lên tiếng để chúng ta tạo con đường để họ đi ra ngoài Ánh sáng. Còn nếu họ không biết mình trong dơ bẩn thì chẳng Ai chịu im đâu? Bởi con Người làm sao thoát khỏi hỷ nộ Ái ố & tham sân si? Khi họ đã chạm phải 1 trong những tính cách đó thì khó mà họ biết mình đang ở đâu? Vũng dơ hay nha sạch ạh.
Trả lờiXóaCó nhiều điều để suy gẫm trong một vài câu chuyện nhỏ nhưng thật ý nghĩa này. Riêng chị thì...chôm ba con mèo về nhà đã. Dễ thương quá.
Trả lờiXóaCậu viết khi nào có cảm xúc chứ ép bản thân làm gì Nhựt ơi, như vậy sẽ bị áp lực đấy. Như tớ có khi cả tháng không viết bài nào, nhưng đôi khi "sung lên" cứ 1 tuần tớ viết được một bài...hehe... 2 câu chuyện nhỏ của cậu là 2 bài học rất bổ ích, nhưng tớ nghĩ đối với câu chuyện thứ 1: Trong cuộc sống chúng ta đừng nên cảm thấy hài lòng với bất cứ một điều gì mà cần phải luôn luôn phấn đấu để vươn lên... Câu chuyện thứ 2: Cuộc sống đầy rẫy cám dỗ, không có mấy ai tốt hoàn toàn, sống tốt bây giờ cũng không dễ nhưng cái tốt bao giờ cũng tồn tại ở đâu đó đấy Nhựt...
Trả lờiXóaChị thì viết theo cảm xúc bất chợt, nhưng cũng có lúc chị hay sưu tầm bài hay về. Những câu chuyện của em đáng suy ngẫm lắm. Cám ơn em!
Trả lờiXóa